một
Thiếu như trái xanh se se, nhấm nháp thật kỹ mà dường như vô số giọt mật giao nhau, bơi trong lòng si tình.Nhẹ nhàng khiêu khích, mối tình màu hồng để lộ đôi môi hồng mơ, trái tim được kết nối và tâm hồn phụ thuộc lẫn nhau.Phương xa mùa mưa liệu có đến như dự kiến? Lúc này, đầu mùa mưa, suy nghĩ của tôi dần thức tỉnh, tôi nhẹ nhàng sải đôi cánh trong mờ nhẹ nhàng như cánh ve sầu, đi qua cơn mưa phùn. Dù đầy rẫy những mối tình nặng nề nhưng suốt chặng đường vẫn vui vẻ.
Keo như dòng suối trong vắt, nhỏ giọt vô số ý nghĩ yêu thương.Bắt đầu từ nguồn khao khát, ngàn hoa thơm dọc đường không thể lay chuyển được sự kiên trì trong tình yêu của tôi. Tôi như cừu non bị tình yêu bắt, sẵn sàng nuốt trái đắng ngọt ngào của tình yêu, bước đi trên con đường khao khát kiếp này sang kiếp khác, mang theo tình yêu tương tư, kiên trì vì tình yêu, và hối hận vì tình yêu.
Vắng vì khao khát, núi non như tranh vẽ, nỗi khao khát như sợi chỉ dệt vướng víu từ tận đáy lòng. Mối tình nào nhẹ nhàng và dai dẳng đến thế?Trong lòng tôi thắc mắc rất nhiều, tự hỏi tại sao mình lại ấp ủ mối tình si tình bấy lâu nay rồi lại khắc lên bảng vẽ nỗi khao khát?Tình yêu tự do giống như việc trang trí một bức tranh đẹp, tỉ mỉ và tận tâm như vậy, hạnh phúc ngọt ngào nào sẽ đọng lại trong lòng?Còn em, giữa biển người bao la, em có nhìn thấy hình dáng choáng váng của trái tim yêu em đang cúi xuống vì yêu và ngoan cố kiên trì trên con đường khao khát dù phải chịu đựng nỗi đau tương tư.
Hai
Trong đêm nhớ em, anh thấy dáng em xinh đẹp hiện ra từ bụi đêm dưới ánh trăng mờ ảo, nhảy múa như hoa tử đinh hương, với hương thơm thoang thoảng trôi trong gió, nhẹ nhàng trôi vào cõi mộng của em, lặng lẽ bay vào tâm hồn em trong mùa thơ cháy bỏng.Như phượng hoàng niết bàn, tình yêu của em lặng lẽ tái sinh sau cơn mưa nhẹ gió ấm.
Nửa đêm mất điện, tôi vẫn còn hàng ngàn suy nghĩ không thể buông bỏ.Tôi hát với rượu, trong bóng tối vô tận, chỉ có suy nghĩ của tôi uống cùng tôi.Thắp một ngọn nến, ánh nến mờ nhạt lay động trong đêm tối sâu thẳm, nhưng suy nghĩ của tôi trở nên rõ ràng hơn, khoảng cách giữa thời gian và không gian không còn quá xa vời nữa.Nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa cổ kính và nặng nề, một câu chuyện tình xưa cổ kính mà thấm thía hiện ra trong tôi dưới ánh nến. Câu chuyện về vẻ đẹp và ngọn đèn Hy Lạp cổ chậm rãi trôi trong ánh nến lung linh, lặng lẽ nở hoa như hoa tử đinh hương trong ly rượu của tôi.Lúc này, phải chăng bạn cũng có những suy nghĩ vô tận đang nảy mầm ở bên kia màn đêm?
ba
Những con chim bồ câu bay ngang qua bầu trời ngoài cửa sổ, in vài cái bóng thoáng qua trên tường, đứng dưới hàng rào non. Làm sao anh muốn vượt qua bức tường hoa tuổi trẻ này, đuổi theo mối tình xưa trong nắng hoang dại, cùng hình bóng em dịu dàng như hoa tử đinh hương.
Dưới ánh nắng, hai cây cọ năm xưa vẫn đứng cạnh nhau giữa chốn hoang vu. Em gieo một hạt giống tình yêu bên hai cây cọ, tưới tẩm những tình cảm chân thật bằng dòng suối tình yêu trong trẻo, vun trồng nó thành một cây cao chót vót, canh giữ những hạt giống hy vọng đẹp đẽ em gieo, và chờ đợi khoảnh khắc đẹp nhất cuộc đời sẽ đến với em.
Nhìn lại quá khứ, chặng đường ngắn ngủi chúng ta cùng nhau đi qua giống như nụ hoa đỏ thắm không kịp nở trong tương lai. Nó rơi vội vào mùa hoa nở, chỉ để lại ký ức mờ nhạt như làn gió đung đưa trong mưa gió.Vào mùa hoa xuân ấy, khi còn trẻ, chúng ta đã từng yêu vì tình yêu, cũng có đôi lần chúng ta phù phiếm vì tình yêu, nhưng chúng ta không thể giữ được hương thơm bí ẩn của hoa và dễ dàng vẫy tay chào tạm biệt ngã ba trên con đường đầy hoa dành dành. Hương thơm của hoa trắng trên núi và hoa rơi trên mặt đất không thể để lại dấu chân của những bông hoa đó đã biến mất vội vàng.Phải chăng đó là số phận của một mối tình dang dở, hay là trái tim từng yêu chưa bao giờ đi xa mà giờ đây đã trở thành cội nguồn của nỗi khao khát này.
bốn
Thiếu vắng như cầu vồng giữa trời, như cô dâu xinh đẹp giữa trời sau cơn giông, tưởng như vắng bóng nhưng lại có thật; thiếu giống như ánh nắng trên mặt đất, với những cảm xúc như ngọn lửa khuấy động suy nghĩ của con người.
Nỗi khao khát nhẹ nhàng dâng lên trong lòng, như làn sương tàn, những sợi tóc lang thang đều phản chiếu những tư thế khiêu vũ ngày xưa, thật trong sáng và duyên dáng.Đây là loại hạnh phúc ngọt ngào và ấm áp gì vậy?Tôi thầm nghĩ trong lòng.Đó là một suy nghĩ sâu sắc và dày đặc chảy ra từ tình yêu và tình cảm chân thành từ tận đáy lòng, mỗi giọt của nó đều toát lên tình yêu dịu dàng của hoa tử đinh hương và nỗi khao khát màu hồng thơm ngát.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, những ngày mưa phùn, tôi luôn thấy bóng dáng hoa cà đó đầy ưu sầu, tay cầm chiếc ô giấy dầu của năm cũ, lang thang oán hận, lang thang trong vực sâu ngõ mưa; bóng dáng này khiến cành liễu tháng Hai phải lòng nàng, phút chốc nhẹ nhàng nhìn lại, từ xa đã phủ một màu hồng. Hơi thở của tình yêu chạm sâu vào nỗi khao khát bụi bặm trong trái tim đã khắc dấu ngón tay lốm đốm của thời gian; khoảnh khắc ấy, giống như sa mạc tháng Sáu phóng thích những cảm xúc rực cháy vô tận, ngọn lửa yêu hừng hực cháy bỏng ngưng tụ thành giọt nước mắt pha lê nơi khóe mắt, tỏa sáng ánh sáng vô tận của nỗi nhớ nhung.
năm
Thiếu đến từ sự chia ly.Đó là sự thăng hoa của thơ ca và nghệ thuật.
Thiếu là sản phẩm của hạnh phúc và đau khổ, khiến con người vui buồn, khiến con người sống vui vẻ và đau khổ.
Anh chưa từng đi đến tận cùng trái đất, nhưng tâm hồn si tình đã du hành rất xa, đứng lặng lẽ bên bờ biển. Suy nghĩ của anh theo gió đến vực sâu của sóng và hòa vào những cơn sóng hỗn loạn.Acacia chợt hội tụ một sức mạnh vô hình mạnh mẽ, giống như một con ngựa hung dữ thoát khỏi dây cương, phi nước đại dọc theo bãi biển về phía vùng đất rộng lớn.Một niềm đam mê mãnh liệt ngay lập tức lấp đầy lồng ngực tôi. Anh thật muốn gấp từng con sóng lại thành một cơn mưa phùn thấm ướt trái tim em và căn phòng của anh.Sau một thời gian dài vắng bóng, bạn có còn ngắm nhìn ánh sáng đã tắt?Bầu trời dưới chiếc ô giấy dầu có còn trong xanh như xưa không?Thân hình xinh đẹp dịu dàng như hoa tử đinh hương của em có còn đầy nỗi buồn tủi, oán hận?Quả keo bị chim cắn, bạn đã từng đọc truyện của nó chưa?
Tập hợp một giọt nước và biến nó thành những giọt sương nhỏ giữa các ngón tay của bạn, tỏa sáng dưới ánh nắng vàng. Từng giọt sương đều in bóng em xinh đẹp, lặng lẽ nở như nụ, trở thành cảnh đẹp dưới tán liễu tháng Hai.
Sáu
Hạc giấy gửi tiếng thở dài trong mưa thu.
Chính nó đã tô điểm cho mối tình bấy lâu nay của tôi; con thuyền giấy nhẹ nhàng trôi trên dòng sông êm đềm, chất chứa những lời chúc sâu sắc và những suy nghĩ miên man của tôi, sẵn sàng ra khơi.Bạn có thể gửi suy nghĩ của tôi đến cửa sổ của bạn một cách an toàn không?Để nó đến nơi an toàn, tôi đã gửi ngàn lời chúc và để lại mười ngàn nụ hôn.
Nỗi nhớ đôi khi giống như một chú yêu tinh màu xanh, luôn đến với nỗi cô đơn của tôi khi tôi một mình.Để bày tỏ những suy nghĩ sâu xa của mình, tôi không dùng kiếm và kích, rìu và đục. Tôi dùng cây bút này để khắc họa vẻ đẹp và tuổi thanh xuân của bạn, để chúng sống mãi trên màn hình ký ức của tôi, và trân trọng mãi mãi một mảnh đẹp đẽ trong sâu thẳm trái tim tôi, sẽ không bao giờ phai nhạt.
(Tác giả gốc: Triệu Cán)